Wednesday, January 16, 2013

PHẦN 2: HƯỚNG NỘI HƠN LÀ HƯỚNG NGOẠI

PHẦN 2: HƯỚNG NỘI HƠN LÀ HƯỚNG NGOẠI

Đối với tôi và chặng đường tôi đã đi, tôi nhận ra rằng phần lớn giáo đồ của các tôn giáo đều có một “niềm tin mù quáng” vào những gì mà họ được bảo phải tin. Tôi không có ý tiêu cực về tôn giáo; chẳng có gì sai nếu bạn đi theo một tôn giáo nào đó. Nhưng để tin tưởng thờ phụng mà không thực sự hiểu, đó chính là sự mù quáng. Nhiều người đến chùa chiềng, nhà thờ hay những nơi linh thiêng khác, cầu mong có được sức mạnh, may mắn và sự thanh thản trong tâm hồn. Nhưng bạn phải nhận ra rằng “Tâm hồn bạn chính là ngôi đền linh thiêng, thuần khiết nhất”, đó chính là “Đền Thờ INDRA” của chính bạn (biểu tượng cho thánh đường thuần khiết, nơi mà bất kỳ con người nhơ bẩn nào bước chân đến, đều bị hóa đá), và khi bạn tự mình bước chân vào ngôi đền này, bạn tự mình khám phá sự kỳ diệu, thuần khiết của tâm hồn bạn . Khi nhận ra điều đó, bạn thực sự tiến một bước lớn trong việc sáng tạo. Bởi vì việc sáng tạo chỉ có thể xảy ra khi không còn bất kỳ thứ “rác rưỡi” nào trong tâm trí; đó là những suy nghĩ tiêu cực, dơ bẩn, hay lãng phí. Bạn chỉ có thể nhìn xa và rõ khi không còn bất kỳ những đám mây mù nào phía trước. Đây là sự bình an, và bình an chính là "khu vườn của mọi loài hoa", là nơi ươm mầm của mọi sự sống tinh khiết. Khu vườn đó được gọi là "Khu vườn bí mật" (Secret Garden), là nơi chỉ tồn tại duy nhất một bản nhạc. Đây là một bản nhạc rất đặc biệt, bởi vì nó không có giai điệu hay lời hát, nó đơn thuần chỉ là "sự tĩnh lặng". Hãy đến nơi này, và mọi ưu phiền trong cuộc sống xô bồ sẽ tan biến. Đó không phải việc đến một nơi không có tiếng ồn ngoại cảnh, mà đó là đến một nơi không có tiếng ồn nội tại. Nơi ấy chính là khu vườn bí mật của riêng bạn. Đó là thế giới của ánh sáng, là thế giới vượt trên cả âm thanh. Đó là nơi bình an nhất! Nơi đó rất xa, và cũng rất gần, vì không một ai có thể đến nơi đó bằng những tiến bộ khoa học, nhưng tất cả mọi người đều có thể đến đó chỉ bằng một suy nghĩ. Đó là vương quốc nơi bạn trị vì, là nơi tồn tại "ngai vàng" của vị vua đích thực. Vị vua đó không ai khác chính là bạn, bạn chính là chủ nhân của cơ thể và tâm trí này, chúng phải được kiểm soát bởi bạn. Và khi bạn tự mình an vị nơi ngai vàng của người chủ nhân, bạn nắm giữ sức mạnh của đấng sáng tạo.

Ngoài ra, khi hướng vào bên trong, bạn thực chất, tìm về “suối nguồi”, nơi chỉ có tình yêu và hạnh phúc, là cội nguồn của sức mạnh, của sự sống. “Suối nguồn” trong bạn chứa đựng tất cả mọi thứ diệu kỳ, đó là thiên đường của niềm vui sướng và sự an lạc, là thiên đường của tình yêu, và sự thông tuệ. Đó là thế giới vĩnh hằng, bất tận và trường tồn; là nơi thoát khỏi mọi sự ràng buộc của thời gian và không gian; là cội nguồn của mọi sự sống. Bởi vì bạn chính là một tâm hồn thuần khiết, người thổi sinh lực vào cỗ xe vật lý này. Không có bạn, nó chỉ như một cổ máy vô tri giác, như một đống thịt có thể bị thối rữa, không hơn không kém. Việc hướng nội giúp bạn khơi dậy được sức mạnh tiềm ẩn trong chính tâm hồn mình. Sức mạnh đó làm sáng tỏ mọi thứ, dẫn đường cho sự sáng tạo. Đó chính là sức mạnh của tình yêu; thiếu đi tình yêu, tạo vật như thiếu đi linh hồn. Cũng như cây không thể đâm chồi nếu không có ánh sáng, sự sống không thể tồn tại nếu không có tình yêu. Bởi vì bản chất của TÌNH YÊU CHÍNH LÀ SỰ SỐNG, là Ánh Sáng, là Mặt Trời Chân Lý trong bạn. Mặt Trời ấy luôn ở cạnh bạn, luôn soi sáng tâm hồn bạn, nhưng bởi vì cánh cửa trái tim bạn đã bị đóng chặt, bởi vì bạn luôn cố bảo vệ mình bằng cách tạo ra những vỏ bọc, xây lên những bức tường, Ánh Sáng đó không thể đến được với bạn. Nhưng rồi bạn phải tự mình nhận ra điều đó, rằng việc sợ hãi không bao giờ có thể giải phóng bạn. Bạn phải can đảm nhìn thẳng vào và đối mặt với những gì đang diễn ra ở bên trong, để rồi tự mình mở cánh cửa trái tim đã bị khóa từ lâu. Bạn phải tự mình “tỉnh dậy”, và khi đó, đôi mắt bạn được lấp đầy bởi ánh sáng. Bởi vì đôi mắt là “cửa sổ tâm hồn”, cánh cửa ấy đang bị khóa trái, và bạn chính là người nắm giữ chiếc chìa khóa cho tâm hồn mình. 
Phần lớn mọi người thắc mắc với tôi rằng, họ không biết việc tự tạo ra thế giới cho chính mình nên bắt đầu bằng việc gì. Tôi luôn trả lời rằng "Đó là từ việc hướng nội!” Nghĩa là tìm về con người thật trong bạn, vì bạn chính là hạt giống của mọi loài cây, là cội nguồn của mọi sự sống. Bạn sẽ chọn cho mình loài cây nào để trở thành, bạn sẽ chọn cho mình khu rừng nào để sinh sống? Bạn phải tự mình chăm lo cho "khu vườn bí mật" trong bạn, vì chỉ có bạn mới làm được điều đó. Khu vườn bí mật của bạn sẽ có những loài hoa gì, hay nó chỉ toàn cỏ dại? Mọi chuyện xảy đến trong vở kịch của riêng bạn đều xuất phát từ chính bạn. Và bạn không ai khác, chính là một tâm hồn nhạy cảm, là diễn viên chính trong vở kịch cuộc đời mình. Bạn không phải thể xác vật lý mà bạn nhìn thấy mỗi ngày ở trong gương. Bạn vượt trên cả những thứ ấy. Đó là lý do bạn nên bắt đầu từ chính “bạn”. Và khi bạn bắt đầu nhìn vào chính tâm hồn mình, bạn sẽ "có khả năng", nhìn thấy thế giới mà bạn thực sự muốn là một phần trong đó. Thế giới của chính bạn sẽ có những gì? Khi bạn nhìn vào một bức tranh, bạn hoàn toàn có thể cảm nhận được tâm hồn của người nghệ sĩ vẽ nên bức tranh đó. Và đối với tôi, một bức tranh đẹp không nằm ở nguyên liệu vật chất, mà nó nằm ở những nguyên liệu "phi vật chất". Vậy nên, bạn sẽ chọn nguyên liệu "phi vật chất" gì để vẽ nên thế giới cho riêng bạn? Bạn sẽ vẽ nên thế giới của chính mình bằng tình yêu thương và niềm hạnh phúc, hay đó là bằng lòng thù hận và sự đau khổ? Phần lớn mọi người vì thiếu sự hiểu biết, chọn sống trong một thế giới ảm đạm, tối tăm và nhơ bẩn. Nhưng bên cạnh đó, có những tâm hồn mạnh mẽ, đủ để nhận ra rằng họ cần phải vẽ nên chính bức tranh cuộc đời họ bằng những màu sắc tươi đẹp. Họ chủ động tạo nên chính thế giới mà họ muốn sống bằng tình yêu thương và niềm hạnh phúc, bằng sự tự do và lòng nhiệt tình hăng hái. 
Nhiều người hiện nay có cái nhìn sai lệch về “hướng nội” (introverted). Họ định nghĩa đó là một dạng “tự kỷ”, thu mình vào trong, chỉ quan tâm đến cảm xúc của riêng mình. Thực chất, việc hướng nội có nghĩa là “giữ mình trong trạng thái tâm hồn”. Đây chính là chìa khóa cho mọi sự giải thoát. Con người ta ngày nay nói rất nhiều về tình yêu thuần khiết, về hạnh phúc đích thực, về sự bình an nội tại vĩnh hằng, nhưng có mấy ai thực sự đạt được những thứ đó, có mấy ai thực sự áp dụng những kiến thức họ có vào trong thực tế? Họ nói về sự giải phóng, nhưng họ không bao giờ biết cách để làm điều đó. Việc giải phóng bản thân và chạm đến đỉnh cao của sự cứu rỗi (Karmateet – trạng thái thoát nghiệp) chỉ có thể đạt được thông qua yoga, nghĩa là “ý thức tâm hồn”. Bạn sẽ ko bao giờ được giải phóng khi bạn còn nghĩ mình chính là cơ thể này. Chỉ khi luôn giữ mình trong trạng thái tâm hồn, ý thức tâm hồn, bạn mới có thể trải nghiệm những phẩm chất đích thực của một tâm hồn nhạy cảm. Đó là “hướng nội”, việc này còn có thể đốt đi những nghiệp xấu mà bạn đã tạo trong kiếp này, và tạo ra thêm nhiều nghiệp tốt thế chổ. Bằng cách liên tục xóa đi những nghiệp xấu và tạo ra những nghiệp tốt, bạn đang tự tạo ra một tương lai tươi sáng cho chính mình, một cách đảm bảo. Tôi sẽ nói rõ hơn về sự sáng tạo thông qua nghiệp (karma) ở note tiếp theo, trong note này, tôi chỉ muốn nhấn mạnh tầm quan trọng của việc hướng nội trong sự sáng tạo một thế giới mới.
Việc hướng nội chính là Yoga, và Yoga nghĩa là "kết nối với chính bản thể nội tại trong bạn", nghĩa là "đi vào trong" (go within). Nhiều người thích tập Hartha Yoga (Yoga cho cơ thể, hay tập thở), điều đó rất tuyệt vời, nhưng chúng không thể nào (một cách hoàn toàn) giải phóng "bạn". Bởi vì "bạn" vượt trên cả cơ thể vật lý được làm từ năm yếu tố tự nhiên. "Bạn" chính là một dạng siêu năng lượng vượt trên cả sự hữu hạn của thế giới vật chất này. Đây không phải vấn đề về việc đi theo những nhà khoa học, những Guru hay bất kỳ học thuyết nào, đây là vấn đề về việc đi theo Mặt Trời trong trái tim bạn. Bạn phải tự mình nhận ra rằng, đây chính là lúc lấy lại tất cả mọi quyền năng vô hạn "bên trong" bạn. Câu hỏi đặt ra là bạn có sẵn sàng để từ bỏ những ham muốn hữu hạn mà bạn đang cố bám vào? Bạn có sẵn sàng tự tạo ra thế giới mà bạn hằng mong ước?

No comments:

Post a Comment